Với hàng trăm đứa trẻ đến với đến Pamahope thì “người thầy” đó chính là cô Trà Thanh Tâm – Giám đốc Chuyên môn, người đã dành trọn gần 20 năm cuộc đời để kiên nhẫn, lắng nghe và tự mình trao cho các con cơ hội được thấu hiểu.
Để trở thành Thạc sĩ Kỹ thuật Phục hồi chức năng đồng thời là chuyên viên ngôn ngữ trị liệu với kiến thức chuyên môn vững vàng như hiện nay, cô Tâm đã bắt đầu hành trình ấy bằng một điều đơn giản: Sự đồng cảm, yêu thương và khao khát giúp đỡ những đứa trẻ không thể tự mình lên tiếng.
19 năm : Vì yêu chiếc áo Blouse trắng, mình lựa chọn trở thành người thầy của những đứa trẻ “đặc biệt”
Tuổi thơ của cô Tâm gắn liền với hành lang bệnh viện, nơi ba cô công tác. Ngày ấy, cô gái nhỏ không chỉ làm quen với mùi cồn sát khuẩn, mà còn bị cuốn hút bởi hình ảnh những bác sĩ tận tâm đang nỗ lực giúp từng em bé khỏe mạnh hơn. Chính từ đó, cô gái nhỏ nuôi dưỡng ước mơ trở thành một phần của thế giới ấy, bắt nguồn từ việc đặt cho mình mục tiêu quan trọng hàng đầu của cuộc đời : Đỗ được vào Y Dược để được làm việc tại môi trường lấy sự chăm sóc, hồi phục và yêu thương là cốt lõi.
Sau khi tốt nghiệp ngành Vật lý trị liệu – Trường Đại học Y Dược TP.HCM cô Tâm bắt đầu công tác tại Nhi Đồng 1 trong vai trò “chuyên viên Vật Lý Trị Liệu” làm việc với các em nhỏ từ lúc bọn trẻ chỉ có lăn rồi lật, lật rồi trườn, trườn xong lại bò cho đến khi tụi nhỏ chập chững bước chân đầu tiên, cô đã vỡ òa trong hạnh phúc. Dù rằng, với nhiều người công việc mỗi ngày là những bài tập đơn điệu, lặp lại nhưng với cô Tâm, đó là từng bước nhỏ để thắp lên hy vọng cho mỗi gia đình.
Mỗi hành trình của một đứa trẻ đặc biệt đều cần một “người thầy” đặc biệt. Không phải người thầy đứng lớp giảng bài tập hay lý thuyết cho con mà là người đầu tiên - người thầy vô cùng quan trọng. Người mà hiểu con – kiên nhẫn chờ con – đồng hành cùng gia đình hỗ trợ con tìm lại tiếng nói, kết nối và hòa nhập, phát triển tư duy kỹ năng để con làm chủ cuộc đời mình.
Năm 2012 khi phụ trách cho một em bé bị hội chứng Down, bé biết đi lúc 2 tuổi, lúc đóng hồ sơ cô Tâm đã tạm biệt bé trong niềm hân hoan của cô trò vì con đã tốt hơn. Tuy nhiên, 6 tháng sau, mẹ bé đưa em quay lại tái khám và hỏi cô Tâm: "Cô ơi, giờ cháu biết đi rồi… nhưng vẫn chưa biết nói phải làm sao đây cô Tâm?"
Khoảnh khắc Cô lặng người nhưng rồi sau phút ấy như một tia sáng thức tỉnh. Cô nhận ra: phục hồi vận động chỉ là một phần, còn rất nhiều đứa trẻ dù đi được, chạy được nhưng không thể diễn đạt được điều mình mong muốn.
Câu hỏi của người mẹ năm ấy đưa cô đến một ngã rẽ quan trọng dẫn lối cô bước vào vai trò: ngôn ngữ trị liệu.
Trích lời cô Tâm kể: Sau khi nhận được câu hỏi của mẹ bé, mình trầm lại một chút, thế là mình đi tìm người hướng dẫn, lúc này là chị Đỗ Thị Bích Thuận ( hiện tại chị là Kỹ thuật viên Trưởng khoa Vật Lý Trị Liệu - Bệnh viện Nhi Đồng Thành Phố). Chị nói với mình là còn sao nữa, cho tập Ngôn ngữ trị liệu ngay. Thế là, mình giới thiệu mẹ và bé đến gặp chị, thỉnh thoảng có thời gian mình xin phép vào phòng quan sát chị can thiệp cho bé, phải nói là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, yêu cái cách 1 chuyên viên 30 tuổi dí dỏm, bày trò, làm bạn với đứa trẻ 3 tuổi. Yêu cái cách đứa trẻ xem chị Thuận là bạn của nó, không có khoảng cách, yêu cái cách nó thay vì chào cô nó lại chào như 1 người bạn - chào Thuận.
Hành trình trở thành 1 trong 33 nhà Ngôn ngữ trị liệu đầu tiên tại Việt Nam
Năm 2012, Đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch kết hợp tổ chức Trinh’ Foundation và Đại học Newcastle của Úc mở khóa đào tạo chuyên viên Ngôn ngữ trị liệu 2 năm tại trường Phạm Ngọc Thạch, cô Tâm biết rằng đây là cơ hội duy nhất để theo đuổi giấc mơ của mình
Từ đó, cô trở thành 1 trong 33 học viên đầu tiên đại diện cho thế hệ tiên phong, chính quy và bài bản của ngành Ngôn ngữ trị liệu nước nhà. Trong suốt 2 năm, cô vừa làm việc tại bệnh viện, vừa học, mày mò nghiên cứu, thực hành, và quan trọng nhất: học lại cách lắng nghe một đứa trẻ không lời.
Cô kể lại: "Tôi đã học cách dùng ánh mắt, nụ cười, đồ chơi, hình ảnh để giao tiếp với trẻ. Học cách không dạy trẻ mà mình cùng chơi, cùng cảm nhận, rồi nhẹ nhàng dẫn dắt các con theo đúng quỹ đạo"
Với cô Tâm, ngôn ngữ trị liệu không chỉ là một kỹ năng chuyên môn mà đó nghệ thuật đồng hành, là sự kết nối bằng trái tim, là khoa học thấm đẫm yêu thương.
Từ đây, cô không chỉ trị liệu cho trẻ, cô để mình trở thành người mở cánh cửa giao tiếp đầu tiên giữa trẻ và thế giới.
Chuyên môn vững vàng – tình yêu vô hạn với trẻ đặc biệt
Gần 20 năm làm nghề, cô Tâm đã làm can thiệp cho hàng ngàn trẻ em có nhu cầu đặc biệt: từ trẻ chậm nói, rối loạn ngôn ngữ, rối loạn phổ tự kỷ, chẻ vòm, rối loạn nuốt, đến các ca phức tạp như khiếm thính, tổn thương thần kinh, di chứng sinh non...
Và điều làm nên sự khác biệt của cô không chỉ là kinh nghiệm hay chứng chỉ mà là triết lý vận dụng trong can thiệp cho trẻ rất riêng:
“Lấy trẻ và phụ huynh làm trung tâm, chính phụ huynh sẽ là người góp phần tạo nên sự thành công của con mình. Can thiệp dựa vào điểm mạnh cá nhân của từng trẻ, vận dụng các kỹ năng trẻ học được trong từng buổi can thiệp cá nhân, từ đó khái quát hóa kỹ năng trong nhóm nhỏ và trong môi trường sinh hoạt hằng ngày của trẻ.”
Cô không ép trẻ nói mà tìm cách để trẻ muốn nói. Cô không dạy theo giáo trình rập khuôn mà linh hoạt theo từng cá tính, từng môi trường sống. Và quan trọng nhất, cô không đứng một mình mà phối hợp nhịp nhàng với ba mẹ cùng bước vào hành trình trị liệu của con để cả nhà mình cúng tiến bộ.
“Can thiệp không phải là ‘đưa con tới rồi để con lại đó’. Can thiệp là khi mẹ cha trở thành người bạn đồng hành – hiểu con nhất – hỗ trợ con tốt nhất trong từng khoảnh khắc đời sống thường ngày.”
Người thầy tận tâm, tấm gương sáng của những nhà chuyên môn can thiệp
Hiện tại, cô Tâm là Giám đốc Chuyên môn tại Pamahope – trung tâm can thiệp và giáo dục trẻ theo triết lý MIRAINO Nhật Bản. Vai trò của cô không chỉ là chuyên viên trị liệu mà là người đào tạo, xây dựng, và dẫn dắt toàn bộ chương trình chuyên môn cũng như trở thành chỗ dựa tinh thần cho đội ngũ Pamahope.
Cô trực tiếp tuyển chọn, huấn luyện đội ngũ giáo viên, kiểm soát chất lượng can thiệp đồng hành trong từng trường hợp của các con, đặc biệt là đối các “ca khó”.
Cô là một trong số ít người tiên phong sử dụng Verbal Behavior Assessment (VBA) – cụ thể là công cụ thường được biết đến dưới tên VB-MAPP (Verbal Behavior Milestones Assessment and Placement Program). Đây là công cụ đánh giá phổ biến dựa trên phân tích hành vi ngôn ngữ theo quan điểm của B.F. Skinner, đặc biệt hữu ích cho trẻ có rối loạn phổ tự kỷ và các chậm phát triển ngôn ngữ trong can thiệp. Cô xây dựng lộ trình đánh giá phù hợp theo tiêu chuẩn chung của quốc tế, tư vấn định hướng cho phụ huynh, thiết kế lịch trình can thiệp với nhu cầu của trẻ bằng sự tận tâm và vững vàng hiếm có.
Người thầy của những người người thầy - người truyền lửa cho nhiều thế hệ trẻ
Ngoài ra, cô còn giữ vai trò đào tạo nên nhiều thế hệ nhà Ngôn ngữ Trị liệu, trở thành cố vấn học thuật cho các chương trình đào tạo chuyên sâu, góp phần nâng cao chất lượng nguồn nhân lực ngành can thiệp sớm.
Cô Tâm là tác giả của nhiều công trình nghiên cứu có giá trị thực tiễn cao, tập trung vào các nhóm đối tượng như trẻ rối loạn phổ tự kỷ, trẻ chẻ vòm (hở hàm ếch).
Các bài báo khoa học của cô được đánh giá cao bởi tính ứng dụng sâu sát với thực tiễn trị liệu, đồng thời mở ra nhiều hướng tiếp cận mới cho giới chuyên môn. Một trong những đóng góp nổi bật của cô Tâm là việc phát triển và triển khai ý tưởng sử dụng công cụ hỗ trợ giao tiếp bằng hình ảnh trực quan (AAC – Augmentative and Alternative Communication), giúp trẻ gặp khó khăn trong ngôn ngữ có thể bắt đầu giao tiếp hiệu quả.
Khi nhà chuyên môn đặt mình vào đôi mắt người mẹ
Đối với ThS. Trà Thanh Tâm, cô quan niệm rằng: việc can thiệp cho trẻ đặc biệt không thể chỉ dựa vào chuyên môn, kỹ thuật mà cần nhìn nhận toàn diện từ góc độ khoa học, cảm xúc và hoàn cảnh gia đình.
Vì vậy, mọi quyết định chuyên môn của cô đều dựa trên chứng cứ khoa học, song song với sự thấu cảm sâu sắc cho hành trình của từng đứa trẻ và từng bậc phụ huynh
Với cô, "trẻ có nhu cầu đặc biệt cần được dạy theo một cách đặc biệt" một cách phù hợp nhất với chính các con chứ không phải theo tiêu chuẩn áp đặt. Không chỉ giúp trẻ phát triển, cô còn dành tâm huyết để giúp ba mẹ và cộng đồng chấp nhận, yêu thương để đồng hành cùng trẻ một cách đúng đắn, khoa học.
Ở cô Tâm, còn là bóng dáng của một người mẹ. Một người mẹ hiểu rằng dù thế giới có gọi con là "đặc biệt", thì trong trái tim của mẹ, mẹ vẫn nhìn nhận một điều duy nhất “con là con mẹ". Người mẹ ấy mừng rỡ trước từng bước tiến nhỏ, kiên nhẫn trước những khó khăn lớn, và vững tin rằng: “Con đường phía trước có thể dài hơn, nhưng nếu có sự đồng hành từ các cô, mẹ con ta chắc chắn sẽ đến đích thành công.”
Chính triết lý nghề nghiệp ấy đã trở thành nền tảng vững chắc cho mọi hoạt động chuyên môn hiện tại của cô tại Pamahope – nơi đặt sự phát triển toàn diện và hạnh phúc của trẻ lên hàng đầu.
Tại sao phụ huynh tin cô Tâm và từ đó chọn Pamahope?
Tại Pamahope, cô Tâm hiện là Giám đốc chuyên môn, đồng thời là người trực tiếp đánh giá sàng lọc toàn diện cho trẻ có nhu cầu đặc biệt, đồng thời đào tạo và cố vấn chuyên môn cho đội ngũ giáo viên can thiệp.
Với nền tảng chuyên môn trị liệu vững chắc và triết lý can thiệp dựa trên khoa học và tình yêu thương, cô là “trái tim”của Pamahope, góp phần kiến tạo môi trường can thiệp hiệu quả, nhân văn và bền vững.
Có mẹ từng tâm sự: “Tôi đã đi nhiều nơi nhưng chỉ đến khi gặp cô Tâm, con tôi mới thay đổi, tôi mới thấy có người thực sự hiểu con tôi.”
Trẻ đến với cô Tâm không được hứa hẹn, ba mẹ không được gieo phép màu bằng điều phi thực tế. Mà đến với cô, bằng chuyên môn vững vàng, bằng sự kiên trì tin tưởng, bằng sự cố gắng từng ngày của cô và trò để có được kết quả là mỗi trẻ đều có thể tiến bộ rõ rệt, các con sớm hòa nhập, sớm tìm lại được mốc phát triển đúng độ tuổi của mình.
Pamahope không chỉ là trung tâm can thiệp mà đó là một hành trình yêu thương đầy khoa học, nơi các giáo viên can thiệp tận tụy, hệ thống bài bản, môi trường hiện đại nhưng giàu nhân văn – tất cả dưới sự định hướng của một người dẫn dắt giàu kinh nghiệm như cô Tâm.
Để lại thông tin tại đây để “ĐẶT LỊCH ĐÁNH GIÁ SÀNG LỌC TOÀN DIỆN CÙNG CÔ TRÀ THANH TÂM NGAY”.